Nhận định, soi kèo Deportivo Binacional vs Cusco, 6h00 ngày 25/2: Sức mạnh tân binh
(责任编辑:Giải trí)
下一篇:Nhận định, soi kèo Al Raed vs Al Shabab, 21h10 ngày 25/2: Khó tin cửa trên
Cuốn tiểu thuyết Lấy nước đường xa dựa trên câu chuyện có thật về Salva, một trong số 3.800 những cậu bé mất tích người Sudan. Lúc 11 tuổi, Salva đã buộc phải rời khỏi ngôi làng của mình bởi cuộc nội chiến giữa miền Bắc và miền Nam Sudan. Salva và hàng ngàn chàng trai khác phải đi hàng ngàn dặm trên sa mạc, phải đối mặt với đói – khát và sự tấn công của sư tử, của cá sấu cũng như của phiến quân để tìm đến các trại tị nạn. Cuối cùng Salva được tái định cư ở Mỹ, nơi anh bắt đầu tổ chức phi lợi nhuận Nước cho Nam Sudan- lắp đặt các giếng nước sâu ở những ngôi làng hẻo lánh đang rất cần nước sạch.
Lấy nước đường xabắt đầu bằng hai câu chuyện, được kể trong các phần xen kẽ, về hai đứa trẻ ở hai thời kỳ khác nhau – hai bộ tộc đối lập nhau tại Sudan, một cô gái năm 2008 và một cậu bé năm 1985.
Cô gái Nya với công việc đi lấy nước cho cả gia đình tại một cái ao cách nhà 8 tiếng đi bộ. Nya thực hiện hai chuyến đi đến ao mỗi ngày. Cậu bé Salva là một trong những người tị nạn đi tìm kiếm gia đình và một nơi an toàn để ở. Chịu đựng mọi khó khăn và Salva là một người sống sót!
Câu chuyện của Nya và Salva đã giao thoa với nhau một cách đánh kinh ngạc và đầy cảm động. Nya kết thúc hành trình đi bộ 8 tiếng mỗi ngày để lấy nước và Salva vẫn tiếp tục hành trình mang nước sạch đến cho người dân Sudan của mình.
Câu chuyện sâu sắc về cuộc đời của Salva đã khuyến khích tất cả hãy tiếp tục bước đi, ngay cả khi đối mặt với những thách thức lớn nhất của cuộc đời.
Đọc sách nhiều người sẽ thắc mắc tự vấn: "Làm sao một thằng bé mới chỉ vỏn vẹn 11 tuổi lại có thể vượt qua được cả hành trình gian nan, nhiều cay đắng tới vậy?". Có lẽ đó là bởi hy vọng được đoàn tụ gia đình lúc nào cũng hừng hực cháy trong cậu.
Cuốn sách mỏng này hoàn toàn xứng đáng có mặt trong giá sách nhà bạn, để ngày nào đó, cả nhà bạn sẽ cùng quây quần bên nhau, mở từng trang sách ra đọc và cảm thấy, thật may mắn vì mình được sống, thật may mắn vì mình được ở cạnh bên nhau trên một đất nước không chiến tranh, dịch bệnh, đói khát. Cuộc sống lúc nào cũng thật đẹp!
Nam Sudan, 2008
Nya thả chiếc can và ngồi bệt xuống đất. Nó luôn cố gắng tránh xéo phải những cây cỏ gai mọc ven lối đi nhưng không dễ. Gai nhọn vương khắp nơi. Con bé nhìn xuống lòng bàn chân. Đây rồi, nửa cái gai nhọn đâm đúng giữa gót chân. Nya lấy tay nặn xung quanh cái gai. Đoạn với tay nhặt lấy một cái gai khác trên mặt đất để khêu cái gai găm ở gót chân ra. Con bé mím chặt môi vì đau quá.
Nam Sudan, 1985
BÙM!
Salva ngoảnh lại và quan sát. Phía sau nó, một cột khói đen khổng lồ từ từ bay lên. Lửa bốc ra từ đó. Trên đầu, một chiếc phản lực quay đầu lao vút đi như một con ác điểu.
Khói bụi mịt mù và Salva không còn nhìn thấy được ngôi trường thân yêu của nó nữa. Nó vấp chân suýt ngã. Nhưng phải tiếp tục chạy không được ngoái đầu lại. Vì không nó sẽ chậm lại. Salva cúi thấp đầu xuống và chạy. Nó chạy miết tới khi không còn hơi để chạy nữa. Nó lê từng bước. Liên tục như vậy trong mấy giờ đồng hồ cho tới khi mặt trời gần tắt hẳn. Đi cùng nó còn rất nhiều người nữa. Nhiều đến mức mà nó chắc rằng nguyên làng, nơi có trường nó học, cũng không thể nhiều người đến vậy. Hẳn là toàn bộ số người của cả vùng đất này đang cùng di tản. Vừa đi, những ý nghĩ miên man cứ hiện lên trong đầu Salva theo từng nhịp bước. Mình đang đi đâu đây? Gia đình mình đâu? Liệu mình có còn được gặp lại gia đình không? Đoàn người dừng lại khi trời tối hẳn không còn nhìn thấy lối đi nữa. Ban đầu họ đứng tản mát, thi thoảng có vài tiếng rì rầm, nhưng phần lớn đều lặng im trong sợ hãi.
Một lát sau, vài người đàn ông trung niên túm tụm lại bàn bạc gì với nhau rồi một người nói lớn, “Bà con, hãy đứng cùng với người làng mình. Bà con sẽ tìm thấy người quen.” Salva đi vòng quanh tới lúc nghe thấy tiếng gọi “Loun-Ariik! Ai người làng Loun-Ariik tới đây nào!” Salva thấy người nhẹ bẫng. Đó là người làng nó. Nó vội vàng đi theo tiếng gọi. Khoảng hơn chục người đứng thành một nhóm bên lề đường. Salva liếc qua từng khuôn mặt. Chẳng có ai trong gia đình nó cả. Nó chỉ nhận ra vài người – một người mẹ bồng con, hai người đàn ông, một bạn gái chừng tuổi nó – nhưng chẳng biết rõ ai cả.
Dầu sao thì nhìn thấy những gương mặt quen cũng dễ chịu lắm rồi. Cả đoàn người qua đêm đó ven đường, những người đàn ông trong đoàn thay phiên nhau thức để canh gác. Sáng hôm sau, đoàn người lại tiếp tục lên đường. Salva đi giữa đoàn với mấy người lớn cùng làng với nó. Đến đầu giờ chiều thì nó nhìn thấy một toán lính ở phía trước.
Trong đoàn có người nói khẽ, “Phiến quân đấy!” Phiến quân là những người đang chống lại chính phủ. Salva đi ngang qua mấy binh sĩ đang đứng ven đường. Mỗi người mang một khẩu súng lớn. Súng của họ không chĩa về đám đông nhưng trông vẫn rất dữ tợn và đề phòng. Một vài phiến quân nhập vào đoàn người, lặng lẽ đi phía sau. Giờ thì cả đoàn người đã bị bao vây.
Không biết chúng sẽ làm gì đây? Gia đình mình đâu rồi?
Cuối ngày, cả đoàn người đi tới một doanh trại của phiến quân. Đám lính ra lệnh cho họ chia thành hai nhóm – đàn ông vào một nhóm và nhóm còn lại gồm trẻ em, người già và phụ nữ. Các cậu tuổi teen có vẻ được xem là đàn ông rồi dù chỉ lớn hơn Salva một chút, và phải đứng vào nhóm một. Salva thoáng chút lưỡng lự. Nó mới mười một tuổi nhưng xuất thân từ một gia đình quyền quý.
Tên nó là Salva Mawien Dut Ariik sống ở ngôi làng được đặt tên theo tên ông nội nó. Bố nó luôn dạy nó phải hành xử như một người đàn ông – để noi theo các anh trai và làm gương cho thằng Kuol. Salva bước mấy bước lại phía mấy chú, mấy bác.
“Này!” Một tên lính tiến về phía Salva và tay giơ súng lên.
Salva sợ điếng người. Nó chỉ nhìn thấy họng súng đen ngòm đang chĩa thẳng vào mặt. Đầu súng đã chạm hẳn vào cằm nó. Salva cảm thấy như hai đầu gối nhũn ra. Nó nhắm tịt mắt lại.
Nếu chết bây giờ, mình sẽ không bao giờ được gặp lại gia đình nữa.
Ở chừng mực nào đó, ý nghĩ này đã giúp nó đủ mạnh mẽ để khỏi đổ gục xuống vì sợ. Nó hít một hơi dài rồi mở mắt ra. Tên lính chỉ cầm súng một tay thôi. Hắn không ngắm bắn mà chỉ dùng nòng súng nâng cằm nó lên hòng nhìn cho rõ mặt.
“Ra đằng kia đi,” tên lính nói. Hắn đưa khẩu súng chỉ về phía nhóm phụ nữ và trẻ em.
“Mày chưa đủ tuổi đâu nhóc. Cứ từ từ!” Hắn cười hềnh hệch và vỗ vai Salva.
Salva đành lon ton đi sang gia nhập nhóm phụ nữ. Sáng hôm sau, phiến quân lại tiếp tục di chuyển. Chúng bắt những người đàn ông phải khuân vác nào súng nhỏ, nào súng lớn, nào đạn dược, nào thiết bị thông tin. Salva nhìn thấy một người đàn ông có vẻ như không muốn đi cùng phiến quân. Ngay lập tức người này bị một tên lính dùng báng súng đánh thẳng vào mặt, ngã lăn xuống đất và máu chảy đầm đìa.
Kể từ đó, chẳng ai còn dám chống đối nữa. Những người đàn ông phải oằn vai mang vác đồ đạc và rời doanh trại. Những người còn lại cũng lục đục lên đường. Nhưng họ đi theo hướng ngược lại với đám phiến quân, vì phiến quân đi đến đâu thì chắc chắn có chiến sự xảy ra ở đó.
Salva đi cùng nhóm người làng Loun-Ariik. Nhưng giờ còn ít người hơn vì những người đàn ông đã bị phiến quân bắt đi theo. Trừ mấy đứa sơ sinh, Salva giờ là đứa trẻ con duy nhất trong nhóm.
Tối hôm đó, đoàn người trú tạm trong một cái chuồng bò. Salva trở mình liên tục trong đám cỏ ngứa ngáy.
Mình đang đi đâu đây? Gia đình mình đâu? Khi nào thì được đoàn tụ?
Nó phải nằm rất lâu mới ngủ được.
...
Ngay cả khi chưa tỉnh ngủ hẳn, Salva đã cảm thấy bất ổn. Nó nằm im, mắt nhắm tịt, cố nghe ngóng xem điều gì xảy ra.
Cuối cùng, nó cũng ngồi dậy và mở mắt. Chẳng còn ai trong chuồng bò. Salva đứng bật dậy, nhanh đến nỗi cảm thấy hơi chóng mặt. Nó chạy vội ra cửa và nhìn quanh. Không có ai. Tuyệt nhiên không một bóng người.
Họ đã bỏ cả đi. Chỉ còn nó bơ vơ một mình.
(Trích đoạn cuốn sách)
Tình Lê
Truyện cổ tích được tái hiện với phong cách hoàn toàn mới lạ
Kết hợp những ưu điểm tuyệt vời của cả truyện cổ tích và dòng sách tương tác, Truyện cổ tích hình nổi không chỉ đơn thuần là sách mà còn là món “đồ chơi tri thức” đầy sáng tạo.
" alt="Câu chuyện có thật về cậu bé 11 tuổi tạo nên điều kỳ diệu" />Pony là người có ảnh hưởng trong lĩnh vực làm đẹp tại Hàn Quốc. Ảnh: Hypebae. “Không phải ai cũng có điều kiện học trang điểm từ nghệ sĩ chuyên nghiệp. Trong khi đó, các video hướng dẫn trên mạng đều miễn phí nên tôi đăng ký kênh của Pony. Tôi tin tưởng lời giới thiệu của cô ấy về mỹ phẩm khi giải thích cả ưu và nhược điểm của sản phẩm”, Lee nói.
Lee và Han nằm trong số nhiều người Hàn Quốc bị thu hút bởi influencer - các cá nhân tạo dựng thành công danh tiếng trên mạng trong lĩnh vực cụ thể như thời trang, làm đẹp và du lịch. Họ không nhất thiết phải có tài năng như ca sĩ hay diễn viên mà được yêu mến nhờ lối sống độc đáo hoặc hấp dẫn.
Với sự bùng nổ của KOL được thúc đẩy bởi mạng xã hội, ngày càng nhiều công ty cạnh tranh để tận dụng danh tiếng của họ.
Ngày càng được coi trọng
Một nhân viên PR cho biết: “Sức mạnh của những người có ảnh hưởng trong hoạt động tiếp thị vượt ngoài sức tưởng tượng. Hầu hết công ty chọn influencer hơn là diễn viên hoặc ca sĩ vì đây là chiến lược quảng cáo hiệu quả hơn. Điều đó có thể dẫn đến doanh số bán hàng tăng đột biến”.
Các influencer có hơn 1 triệu người theo dõi được trả khoảng 50 triệu-70 triệu won (38.500-53.800 USD) tiền hoa hồng. Các công ty phải nắm giữ khoản này ít nhất 6 tháng trước khi quảng cáo được lên lịch phát hành.
“Những người có ảnh hưởng hàng đầu có xu hướng ăn kiêng nghiêm ngặt hoặc tập luyện trước khi quay quảng cáo. Họ tránh nhận quảng cáo tương tự từ các công ty khác trong thời hạn hợp đồng để giữ vị thế của mình”, người này nói thêm.
Ngoài Pony và Cho, các influencer nổi tiếng khác ở đây bao gồm Jung Ji-woo với 11,6 triệu người theo dõi. Được biết đến là chị gái của thành viên J-Hope của nhóm nhạc BTS, Jung thu hút 1 triệu người đăng ký sau khi đăng 2 video vào năm 2020. Cô ký hợp đồng với Cube Entertainment vào năm ngoái và hiện điều hành 3 doanh nghiệp.
Jeon Chang-ha và những người có ảnh hưởng khác có nguyên tắc làm việc nhất định để duy trì vị thế của mình. Ảnh: @hyemin5526. Jeon Chang-ha, người có ảnh hưởng đến âm nhạc hàng đầu của Hàn Quốc, cũng đăng nội dung về làm đẹp, thời trang và du lịch.
Trước khi bước chân vào thế giới ảo, Jeon là sinh viên đại học sống ở phía đông nam thành phố Daegu. Anh trở nên nổi tiếng khi video lan truyền ở nước ngoài. Sau đó, Jeon còn đóng vai chính trong web drama First Love Again được phát sóng đầu năm nay.
Các chuyên gia cho biết sự bùng nổ của influencer được thúc đẩy bởi thế hệ Millennials và Gen Z (sinh từ năm 1980 đến 2010) - những người muốn gắn kết bản thân với KOL.
Lee Eun-hee, GS khoa học tiêu dùng tại Đại học Inha, cho biết: “Thế hệ trẻ có xu hướng mua món đồ người có ảnh hưởng sử dụng hoặc ghé thăm những nơi họ đến. Họ làm vậy để trở nên sành điệu và không muốn bị ‘tụt lại phía sau’ trong xu hướng thay đổi nhanh chóng”.
Bị soi xét
Tuy nhiên, không ít ý kiến trái chiều được đưa ra khi KOL đang kiếm tiền quá dễ dàng.
Kim Woo-kyung (42 tuổi), nhân viên công ty thời trang, nói: “Thật khó chịu khi thấy những người có ảnh hưởng kiếm được số tiền bằng mức lương cả năm chỉ nhờ mặc quần áo hàng hiệu của chúng tôi. Tôi thấy học hành chăm chỉ hay theo học đại học hàng đầu chẳng ích gì khi KOL có thể kiếm được nhiều tiền hơn khi đẹp mã và cao ráo”.
Nhưng cái giá của sự nổi tiếng khá đắt đỏ vì influencer luôn bị công chúng giám sát chặt chẽ.
Song Ji-ah, thí sinh của chương trình hẹn hò thực tế ăn khách Single's Inferno, khiến dư luận phẫn nộ vì mặc hàng hiệu giả trên video. Cô phải xóa tất cả bài đăng và xin lỗi vào đầu năm nay.
Sau 6 tháng, Song gần đây trở lại với video mới. Thống kê mới nhất cho thấy cô có 1,8 triệu người đăng ký.
Song Ji-ah từng phải xin lỗi và tạm dừng hoạt động sau lùm xùm dùng đồ hiệu giả. Ảnh: @dear.zia. Noze, trưởng nhóm nhảy WayB và là thành viên trong chương trình truyền hình ăn khách Street Woman Fighter của Mnet, cũng dính vào vụ bê bối gần đây.
Noze được cho là đăng bài về các mặt hàng được tài trợ trên trang cá nhân trước ngày ký hợp đồng, mặc dù đã nhận được hàng chục triệu won tiền hoa hồng. Cô bị lên án và phải xóa một số bài viết quảng cáo.
Các vụ bê bối của người có ảnh hưởng là tin xấu đối với các công ty thuê họ làm gương mặt đại diện. Không giống như diễn viên, ca sĩ hoặc nghệ sĩ nổi tiếng khác, hầu hết hợp đồng không có điều khoản yêu cầu KOL làm tổn hại đến hình ảnh hoặc danh tiếng của công ty phải bồi thường.
“Tiếp thị qua người ảnh hưởng hiệu quả nhưng cũng tiềm ẩn rủi ro lớn”, Lee nói.
Theo cơ quan thuế, influencer, bao gồm cả YouTuber và streamer, được phân loại là “người sáng tạo truyền thông độc lập” vào năm 2020 và phải chịu thuế. Tuy nhiên, các nhà chức trách vẫn gặp khó khăn trong việc đánh thuế họ vì một số đang cố gắng lách luật.
Theo một báo cáo năm 2021 của Yang Kyung-sook thuộc Đảng Dân chủ cầm quyền trích dẫn dữ liệu Dịch vụ thuế quốc gia, 1% người sáng tạo nội dung hàng đầu ở Hàn Quốc kiếm được trung bình 671 triệu won vào năm 2019.
Theo Zing
" alt="KOL ở Hàn bị ghét vì chỉ cần đẹp cũng kiếm bộn tiền" />Lời hứa đối với một số người có thể chỉ là “lời nói gió bay”, nhưng không phải với cậu bé này
Từ ngày 18/8 đến ngày 20/8, cậu bé Tzuo Ze Gang đã chinh phục thành công núi Ngọc Sơn - ngọn núi cao nhất Đài Loan với độ cao 3.952 mét so với mực nước biển. Đây cũng là ngọn núi cao thứ 4 tại các hòn đảo trên thế giới và quả thật chinh phục nó là một kỳ công đối với một cậu bé 8 tuổi.
Ze Gang đã chinh phục ngọn núi cao nhất Đài Loan bằng chính đôi chân của mình.
Theo người cha của Ze Gang, vợ ông từng kể cho con trai họ nghe câu chuyện về núi Ngọc Sơn khi cậu bé được 4 tuổi. Vào thời điểm đó, hai mẹ con đã thực hiện một lời hứa về việc cùng nhau leo lên đó.
Không may là một năm sau, người mẹ đã phải trải qua phẫu thuật ở chân và không thể thực hiện lời hứa của họ. Thay vào đó, cô bảo con trai mang theo một số món đồ của mình mỗi khi đi ra ngoài ngắm nhìn thế giới.
Đến năm ngoái, người mẹ qua đời, bỏ lại chồng và 2 con trai. Bé Tzuo Ze Gang đã hết sức đau buồn nhưng không thể nào quên được lời hứa với người mẹ quá cố.
Để giúp con trai đạt được mục tiêu, người cha đã giúp con có thêm động lực bằng câu nói:
'Ngọc Sơn là đỉnh núi cao nhất ở Đài Loan, cha chắc rằng chúng ta sẽ đến gần hơn với mẹ khi ở đó'.
Cậu bé thực hiện chuyến đi cùng cha và 2 người khác.
Chuyến đi không hề dễ dàng. Cậu bé đã đi cùng với cha và 2 người bạn thân của gia đình. Trong suốt cuộc hành trình, Ze Gang bị đau đầu dữ dội, khó thở và cảm thấy buồn nôn hầu như mọi lúc. Mọi triệu chứng có vẻ là do bệnh sợ độ cao nhưng bé trai 8 tuổi đã vượt qua tất cả và chinh phục núi Ngọc Sơn.
Ngay khi trèo lên đến đỉnh núi, Ze Gang đã lấy ra bức ảnh chân dung của mẹ từ chiếc ba lô nhỏ và hét lên bằng tất cả sức lực:
'Mẹ ơi, con đã lên đến đỉnh núi! Con đã đưa mẹ lên đỉnh Ngọc Sơn!'
Thời điểm cậu bé thực hiện lời hứa là 591 ngày sau khi mẹ qua đời
Cùng bạn gái liệt nửa người đi phượt, cặp đôi nhận cái kết bất ngờ
Mục tiêu cuối cùng của Lai Min là đến thảo nguyên châu Phi để xem sự di cư của động vật. Bên cạnh đó, cô còn muốn đến Nepal, châu Mỹ... nếu có đủ sức khỏe.
" alt="Thực hiện lời hứa với mẹ, bé 8 tuổi chinh phục đỉnh núi cao 3952 mét" />ết hợp cùng Phương Vy, dành tặng những người phụ nữ Việt Nam dịp 20/10.
Hồ Trung Dũng và Phương Vy là đôi bạn thân thiết, tương đồng về hình ảnh lẫn dòng nhạc, từng làm việc chung ở vai trò ca sĩ, diễn viên lồng tiếng. Cả hai từng hòa giọng trong bài hát “Can you feel the love tonight” nên nam ca sĩ muốn Phương Vy góp mặt chuỗiThe Songbook 3.
MV "Yêu em dài lâu" được quay one-shot (một lần quay) với bối cảnh đơn giản giúp người nghe tập trung thưởng thức giọng hát. Với ê-kíp, kỹ thuật quay one-shot rất vất vả nhưng với khán giả, sẽ mang đến cho họ một trải nghiệm liền mạch cảm xúc, trọn vẹn. Hồ Trung Dũng cho biết một yếu tố nhỏ bị sai, cả shot quay đó đều phải làm lại. Anh từng phải quay hơn mười shot mới có được một shot thực sự ưng ý.
Hồ Trung Dũng và Phương Vy. "Yêu em dài lâu" của nhạc sĩ Đức Huy là bản tình ca ngọt ngào như lời tự sự chân thành, nguyện ước mãi bên nhau mà chàng trai dành cho người con gái anh yêu. Ca khúc vừa ngọt ngào, da diết vừa mang đến cho người nghe một cảm giác mới lạ và hiện đại. Hồ Trung Dũng chia sẻ tình yêu trong ca khúc không đơn thuần là tình yêu nam nữ mà là sự yêu thương, trân trọng dành cho người phụ nữ.
The Songbook 3chọn trang trí bối cảnh theo trào lưu phong cách “Vintage American” hoài cổ, đẹp mắt và dịu dàng, biểu hiện cho sự chân tình, hoài niệm giống như tình cảm yêu quý, trân trọng anh dành cho khán giả.
Với The Songbook 3, những chiếc đèn cổ như đèn tàu biển, đèn sân khấu từ những thập niên 60 – 70 được đưa vào trong bối cảnh. Từ ánh sáng, màu sắc, cho tới trang phục của ca sĩ đều được nam đạo diễn lựa chọn một cách tỉ mỉ. Đồ vật cũng được anh sắp xếp một cách đơn giản nhất, tinh tế nhất để khán giả không bị phân tán nhiều bởi những yếu tố ngoại cảnh. Qua đó, khán giả có thể toàn tâm toàn ý cảm nhận, hưởng thụ sự đẹp đẽ đến từ lời ca, giọng hát của người nghệ sĩ trên sân khấu.
Ở The Songbook 3, Hồ Trung Dũng cũng muốn tập trung nhiều hơn vào âm nhạc. Anh biết khán giả của mình thích giọng hát, âm nhạc nên tập trung mạnh vào phần nhạc chứ không đầu tư nhiều vào MV.
Diệu Thu
" alt="Hồ Trung Dũng, Phương Vy ngọt ngào trong MV 'Yêu em dài lâu'" />Dùng ô (dù) khi ngồi trên xe máy, xe đạp tiềm ẩn nguy cơ cao dẫn tới tai nạn. (Ảnh minh hoạ) Chúng ta đều biết rất rõ, một chiếc dù khi giăng lên không những có khả năng lấn chiếm diện tích đường mà còn che khuất tầm nhìn của những người đi phía sau. Nếu dù ngoắc vào nhau khi người sử dụng đi gần sát nhau mà gỡ, xử lý được thì không sao, nhưng dù vướng vào các phương tiện xe máy, ô tô đang lưu thông cùng chiều thì chiếc dù dễ bị cuốn xoay đi như đĩa bay trên đường.
Ngoài sự cồng kềnh, khuất tầm nhìn, dù còn có độ cản gió rất lớn. Sẽ vô cùng nguy hiểm khi các em một tay cầm dù, một tay cầm lái, mức độ kiểm soát, điều khiển xe giảm đi rõ rệt. Các em sẽ không thể xử lý tình huống nhanh chóng với sự cố bất thình lình xảy ra.
Cách đây vài năm, khi lưu thông trên một con đường quốc lộ, tôi bắt gặp 1 trường hợp, đó là em học sinh nữ cấp 2 bị tai nạn gãy tay, xây xát thân thể chỉ vì che dù khi trời nắng trong lúc đạp xe đi học. Nguyên nhân khiến em gái này bị tai nạn là do trong lúc em đạp xe và cầm dù, vì gió khá mạnh nên chiếc dù bị lật úp xuống mặt.
Do không nhìn thấy đường nên tay lái em loạng choạng va vào một chiếc xe gắn máy đi cùng chiều ngay sát bên. Rất may là hậu quả không quá nghiêm trọng vì người điều khiển xe gắn máy đi chậm lại xử lý kịp thời, chứ nếu bữa đó gặp ô tô thì chẳng biết tính mạng của em học sinh này liệu có được bảo toàn (?) .
Rồi thì, có khá nhiều vụ tai nạn do cầm dù khi tham gia giao thông mà báo chí, các phương tiện truyền thông từng đưa tin ở khắp mọi nơi, vậy mà không hiểu sao trên đường tôi vẫn thấy cảnh tượng người ta cầm dù đi xe đạp, cả xe gắn máy, bất kể là trời mưa hay nắng.
Không phải tự nhiên mà Luật của chúng ta có quy định cấm dùng ô dù khi ngồi trên xe máy, xe đạp.
Được biết, theo Nghị định 100/2019/NĐ-CP quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực giao thông đường bộ có phần nói hành vi sử dụng ô (dù) trong lúc điều khiển xe đạp, xe máy, xe đạp điện bị phạt tiền từ 600.000 - 1.000.000 đồng. Thậm chí, điều khiển xe máy chở theo người ngồi sau sử dụng ô cũng bị phạt từ 100.000 – 200.000 đồng.
Quy định là vậy, nhưng dường như chẳng thấy ai, và chưa ai bị phạt nên nhiều người vẫn không sợ và ngang nhiên sử dụng dù khi điều khiển phương tiện tham gia giao thông!
Như đã nói, thực trạng này là cực kỳ nguy hiểm, luôn tiềm ẩn nguy cơ tai nạn giao thông cao cho cả bản thân người sử dụng dù, cũng như những người khác cùng đang lưu thông trên đường.
Có một lần, tôi từng nói với vài em học sinh một trường cấp 3 ở gần nhà về việc che dù khi đạp xe là rất nguy hiểm, một trong 2 em cười, hồn nhiên trả lời: “Sống chết nó đã có số rồi ạ! Vả lại, tụi em chỉ che dù khi trời nắng cùng mưa nhỏ thôi, chứ trời mưa to, gió lớn thì chúng em không dám sử dụng, mà dùng áo mưa...”.
Từ lâu, tôi cũng từng được biết qua thông tin báo chí về các trường học ở một số tỉnh thành có quán triệt, nhắc nhở học sinh của trường mình không được sử dụng dù khi điều khiển phương tiện là xe đạp, xe máy khi tham gia giao thông. Tuy nhiên, trên thực tế thì không phải trường học nào cũng làm tốt, duy trì công tác giáo dục tuyên truyền an toàn giao thông này.
Thiết nghĩ, để thực hiện đúng quy định, đảm bảo an toàn cho tính mạng bản thân cũng như những người khác thì khi tham gia giao thông, cụ thể là trong trường hợp đi xe đạp, xe đạp điện, xe gắn máy, thì học sinh nói riêng, mọi người nói chung không nên cầm dù khi ngồi trên xe.
Thạch Bích Ngọc (ĐHQG TP. Hồ Chí Minh)
Bạn có góc nhìn nào về văn hoá giao thông? Hãy chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: otoxemay@vietnamnet.vn. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
" alt="Cầm ô dù lái xe máy, thói quen nguy hiểm" />'Đắc nhân tâm' là một trong những cuốn sách bán chạy nhất tại Việt Nam. " alt="Cuốn sách thay đổi cuộc đời hàng triệu người trên toàn thế giới" />
- ·Nhận định, soi kèo Barcelona vs Atletico Madrid, 3h30 ngày 26/2: Rình rập chờ lượt về
- ·Khoản tiền 700 triệu nằm hàng chục năm trong ngân hàng của NSND Phùng Há
- ·Loạt siêu xe được rao bán với mức giá khó tin sau bão lũ
- ·Xe Volkswagen bị khách 'tố' đèn trần tự bung ra khi đi đường nhiều ổ gà
- ·Nhận định, soi kèo Kuala Lumpur City vs PDRM, 19h15 ngày 26/2: Điểm tựa sân nhà
- ·Quách Thu Phương tái xuất màn ảnh với vai lam lũ cùng Quang Tèo
- ·Lý do 'quả chuối dán tường' có giá hơn sáu triệu USD
- ·Cô gái chuyên bán quan tài từ lý do không ngờ, thu lợi nhuận đáng mơ ước
- ·Soi kèo phạt góc Sevilla vs Mallorca, 3h00 ngày 25/2
- ·Người độc thân dễ gặp nguy hiểm hơn các cặp vợ chồng
Phiên phúc thẩm được TAND tỉnh Bắc Ninh mở từ chiều 2/7, xét kháng cáo của khách hàng là nguyên đơn Trần Thị Chúc, 50 tuổi. Hai bị đơn là ngân hàng Techcombank và Vietcombank.
Hôm qua, sau khi bác kháng cáo của nguyên đơn, tuyên Techcombank không phải bồi thường bất cứ khoản nào trong 14,6 tỷ đồng bà Chúc bị kẻ gian rút tại tài khoản, HĐXX chuyển sang xét xử vụ án còn lại.
Nội dung vụ kiện thể hiện, tháng 4/2022, bà Chúc đến Vietcombank chi nhánh Kinh Bắc, thành phố Từ Sơn mở tài khoản, chuyển vào hơn 11,9 tỷ đồng. Ba hôm sau, đến ngân hàng kiểm tra, bà được thông báo số dư chỉ còn hơn 100.000 đồng, trong khi trước đó không nhận được tin nhắn báo biến động số dư.
Tại đơn trình báo công an, bà Chúc cho hay bị hai người tự xưng cán bộ công an gọi điện thoại nói bà bị cáo buộc gây tai nạn giao thông, liên quan mua bán ma túy, rửa tiền và yêu cầu mở tài khoản tại Techcombank và Vietcombank, chuyển tổng hơn 26,5 tỷ đồng. Bà được yêu cầu cài phần mềm bảo mật để "chứng minh tiền trong sạch"; mua điện thoại khác để liên lạc qua Viber với công an.
Phần mềm này sau đó được cơ quan điều tra xác định có thể can thiệp, xử lý và thay đổi nhiều thông tin như vị trí, lịch sử, danh bạ, tin nhắn....
Cũng như với vụ kiện Techcombank, bà Chúc cáo buộc nhân viên Vietcombank không hướng dẫn, tư vấn cho bà thông tin bảo mật dữ liệu; nhà băng này sau đó không có biện pháp báo cáo, để Ngân hàng Nhà nước kịp thời yêu cầu các ngân hàng phối hợp ngăn chặn việc kẻ lừa đảo chuyển tiền đi.
Ở phiên sơ thẩm mở tháng 3, TAND huyện Từ Sơn đánh giá Vietcombank có 5-6% lỗi, tuyên buộc bồi thường cho bà Chúc 700 triệu đồng. Cả ngân hàng và khách hàng cùng kháng cáo, VKS cũng kháng nghị.
Tại phiên phúc thẩm, khác với vụ kiện Techcombank vừa kết thúc ít phút trước đó, đề nghị trình chiếu video bà Chúc đến mở tài khoản tại Vietcombank được HĐXX chấp nhận. Song do video không có tiếng, đôi bên vẫn mâu thuẫn chi tiết nhân viên Vietcombank có tư vấn, cảnh báo cho bà Chúc hay không.
Có mặt tại tòa, nhân viên Vietcombank giữ im lặng trước phần lớn câu hỏi của luật sư của nguyên đơn, với lý do đã trả lời tại phiên sơ thẩm. Phía ngân hàng cho hay ngay sau mở tài khoản, nhân viên đã đưa cho bà Chúc một tờ A4 chính là hướng dẫn giao dịch an toàn. Hệ thống cũng gửi tin nhắn đến số điện thoại khách cung cấp, nội dung: "Lưu ý không được tiết lộ mật khẩu cho người khác dưới bất kỳ hình thức nào".
Vietcombank cho rằng sau khi tiền trong tài khoản "bốc hơi", bà Chúc chỉ đến ngân hàng yêu cầu sao kê, không nói bị mất tiền. Nhưng với "nhạy cảm nghề nghiệp", giao dịch viên vẫn hỏi khách có cần tư vấn trợ giúp gì. Bà Chúc "đáp không" và chủ động ra công an trình báo, không yêu cầu ngân hàng khóa tài khoản.
Ngân hàng nói do khách không có thiện chí chia sẻ vấn đề, Vietcombank chỉ biết tiền của khách đã chuyển đi, tình huống khi đó của bà Chúc chưa là "khẩn cấp". "Do đó, nguyên đơn không thể yêu cầu ngân hàng xử lý theo tình huống khẩn cấp", đại diện bị đơn nói.
Trước quan điểm này, luật sư của bà Chúc hỏi: Vietcombank đã hành động đủ và kịp thời chưa khi 4 tháng sau khi khách mất tiền mới báo cáo Ngân hàng nhà nước, khiến việc ngăn chặn tẩu tán dòng tiền quá chậm trễ.
Đại diện Vietcombank khẳng định đã hỗ trợ "tối đa" khách trong khả năng có thể: in sao kê theo yêu cầu, phối hợp cơ quan điều tra và tạm khóa tài khoản. Việc phong tỏa tài khoản nhận tiền của bà Chúc ở ngân hàng khác không thuộc thẩm quyền của Vietcombank.
Trả lời HĐXX về trình báo có hai người gọi điện thoại tự xưng công an, yêu cầu mở tài khoản, chuyển tiền... bà Chúc nói không nhớ do quá lâu, tự đi mở tài khoản chứ không ai xui khiến, chuyển tiền để kinh doanh...
Chủ tọa truy vấn: "Có thấy đang khai mâu thuẫn với lời khai khi đi báo công an và lời khai phiên sơ thẩm không?". Bà Chúc nói "không".
Bà cho rằng không có nhu cầu dùng dịch vụ internet banking, nhưng nhân viên Vietcombank tự ý đăng ký rồi yêu cầu ký. Bà học hết lớp 3, không hiểu biết nhiều, nhân viên bảo ký để mở tài khoản nên ký.
"Chị có năng lực hành vi mà không đọc đã ký, thế nhỡ người xấu, nhân viên đó nói là nợ trăm tỷ, chị cũng không đọc rồi ký sao? Vụ án hình sự đang đình chỉ, tiền đó của chị cũng chưa thể khẳng định là bị lừa mất hay chuyển đi đâu, chị có cần nghĩ lại để khai lại không?", HĐXX phân tích song bà Chúc mất bình tĩnh, buộc tòa dừng xét xử lúc 20h ngày 2/7.
Tiếp tục phiên tòa vào sáng nay, nguyên đơn vắng mặt, có đề nghị xin hoãn, dời phiên xử sang hôm khác song không được tòa chấp nhận.
Trình bày quan điểm trong phần tranh luận, luật sư của Vietcombank nói ngân hàng đã niêm yết mẫu hợp đồng chung về mở tài khoản và các quy định sử dụng tài khoản tại sảnh chính, cửa ra vào, video trình chiếu cũng thể hiện rõ điều này. "Vietcombank rất công khai, tại nơi dễ thấy nhất, còn việc nguyên đơn nói không thấy là chuyện khác", luật sư nêu.
Nhân viên đã cảnh báo, tư vấn đầy đủ, chữ ký của bà Chúc tại trang 4 hợp đồng đã cho thấy khách "được Vietcombank cung cấp đầy đủ thông tin, đã đọc, hiểu rõ, đồng ý và cam kết thực hiện đúng". "Còn vì lý do nào đó mà bà Chúc không đọc nhưng vẫn ký thì phần lỗi rõ ràng của bà Chúc", luật sư nêu quan điểm.
Luật sư cho rằng bà Chúc tối qua khai báo quanh co, "cái gì bất lợi cho mình, lỗi của mình thì giấu đi, hoặc nói không nhớ". Trong bản án sơ thẩm tại trang 22 cũng trích lời khai của bà thể hiện: "Tôi hoảng loạn quá, không đưa ra yêu cầu gì với ngân hàng".
"Nguyên đơn cáo buộc Vietcombank không phản ứng kịp thời, không có biện pháp giảm thiệt hại nhưng bà Chúc không yêu cầu thì ngân hàng sao thực hiện được. Vietcombank, theo quy định, chỉ thực hiện quy trình xử lý khẩn cấp nếu khách hàng, cơ quan cảnh sát điều tra, hoặc Ngân hàng Nhà nước yêu cầu. Vietcombank cũng không thể yêu cầu các ngân hàng khác dừng giao dịch với dòng tiền của bà Chúc, trong khi Ngân hàng nhà nước hay cơ quan công an đều không có yêu cầu", luật sư phân tích.
Nêu quan điểm về vụ kiện này, VKS giữ nguyên kháng nghị, đồng ý với Vietcombank về việc "ngân hàng không có lỗi".
Bảo vệ quyền lợi cho bà Chúc, luật sư Lê Ngọc Hà nói mốc thời gian phát trên video cho thấy toàn bộ quá trình tư vấn thủ tục mở tài khoản cho thân chủ chỉ khoảng 4 phút, gồm cả điền và ký nhiều giấy tờ. "Vậy lúc nào là lúc nhân viên tư vấn quy định và khuyến cáo bảo mật cho khách, trong khi riêng 4 điều khoản trên website Vietcombank, tôi in ra đã được mấy chục trang".
Nhân viên quầy, theo luật sư Hà "chỉ có động tác chỉ tay vào giấy" cho bà Chúc biết chỗ nào cần ký, không có căn cứ "đã tư vấn đầy đủ, làm đúng trách nhiệm".
Viện dẫn tòa sơ thẩm xác định đây là vụ kiện "tranh chấp hoạt động cung ứng dịch vụ thanh toán", luật sư nói: Bên sử dụng dịch vụ là bà Chúc đã làm đủ trách nhiệm khi đến mở tài khoản, tức cung cấp thông tin, giấy tờ tùy thân, điền phiếu lý xác nhận theo hướng dẫn nhân viên. Còn Vietcombank, bên cung ứng dịch vụ, có nghĩa vụ cung cấp thông tin, tư vấn nhưng không làm, là có lỗi.
"Luật sư của Vietcombank đang bào chữa theo hướng bà Chúc có lỗi ở việc tạo sơ hở cho kẻ gian, nghe theo và cài đặt phần mềm độc hại nên mới mất tiền. Tôi xác định lỗi đó, nếu có, nằm ngoài phạm vi tranh chấp hoạt động cung ứng dịch vụ thanh toán mà tòa đang xét xử, không xem xét trong vụ kiện này", luật sư bào chữa cho bà Chúc nêu quan điểm.
Theo luật sư, thông tin về vụ lừa đảo chỉ mang tính tham khảo do Công an Bắc Ninh đang tạm đình chỉ điều tra, chưa có kết luận chính thức. Vì thế không thể lấy nguồn thông tin đó để làm chứng cứ trong vụ kiện này.
Tòa phúc thẩm: Vietcombank không có lỗi
Sau 10 phút nghị án, HĐXX phán quyết bác toàn bộ kháng cáo của bà Chúc, chấp nhận kháng cáo của Vietcombank và kháng nghị của VKS. Điều này đồng nghĩa, Vietcombank không phải trả bồi thường cho bà Chúc.
Với nhận định tương tự bản án với bị đơn là Techcombank, HĐXX cho rằng việc bà Chúc nghe lời hai người không quen biết mở tài khoản, gửi tiền, cài phần mềm bảo mật khiến bị lộ thông tin bảo mật ngân hàng là nguyên nhân khiến bà mất tiền. Đây là lỗi do bà, không phải của Vietcombank.
"Trong điều khoản đăng ký dịch vụ cung cấp phương thức xác thực cho khách cá nhân nêu rõ Vietcombank 'không chịu trách nhiệm với bất kỳ thiệt hại nào xảy ra do lỗi khách hàng để lộ tên truy cập, mật khẩu, thông tin xác thực vì bất kỳ lý do gì; không chịu trách nhiệm nếu khách hàng sử dụng phần mềm, tài liệu hay tuân theo các chỉ dẫn không do Vietcombank cung cấp", bản án phúc thẩm nêu.
Sau hai buổi xét xử hai vụ án, bà Chúc ban đầu được cấp sơ thẩm tuyên nhận tổng 1,5 tỷ đồng bồi thường từ hai ngân hàng. Song với phán quyết phúc thẩm, khách hàng này không được nhận bất cứ khoản tiền nào, ngoài ra, phải chịu khoảng 200 triệu đồng án phí.
Bà Chúc: Tôi sẽ kiến nghị cả hai bản án
Rời phiên tòa, bà Chúc và luật sư Lê Ngọc Hà nói không đồng ý với toàn bộ bản án phúc thẩm của TAND tỉnh Bắc Ninh. "Tôi cho rằng đây là bản án không khách quan, áp dụng không đúng quy định của pháp luật. Bản án phúc thẩm không những không sửa chữa được một số sai lầm trong việc áp dụng pháp luật của án sơ thẩm mà còn có thêm các vi phạm tố tụng khác, vẫn xét xử khi vắng mặt người làm chứng quan trọng làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến quyền lợi hợp pháp của nguyên đơn kháng cáo", luật sư Hà nêu quan điểm.
Bà Chúc cho biết sẽ làm đơn lên Chánh án TAND Cấp cao tại Hà Nội, Viện trưởng VKSND Cấp cao tại Hà Nội kiến nghị xem xét lại hai bản án của hai vụ kiện theo trình tự giám đốc thẩm.
Thanh Lam
" alt="Khách hàng 'trắng tay' sau hai vụ kiện đòi tiền ngân hàng Techcombank, Vietcombank" />Thiếu tá Nguyễn Hoài Nam làm Phó trưởng Công an phường Nguyễn Cư Trinh, quận 1, TP.HCM từ năm 2010 đến nay. Dù anh không còn làm công an khu vực ở Mả Lạng đã hơn 9 năm, nhưng bà Nguyễn Thị Khuyên (tên gọi khác là Hai) và những người ở đây vẫn còn nhớ số điện thoại của anh.
Bà cho biết, lâu lâu, bà và mấy người lớn tuổi trong xóm lại bấm số gọi cho anh Nam hỏi thăm sức khỏe hay mời anh đến chơi.
‘Hồi chú Nam làm công an khu vực ở đây vui lắm. Ngày nào chú cũng đi qua nói chuyện, hỏi thăm chúng tôi. Có khi chỉ nói mấy câu là chú đi nhưng ai cũng thích. Bây giờ, chú ấy lên sếp rồi nên khi có chuyện gì chú mới xuống’, bà Khuyên năm sinh 1940 nói.
Cụ bà cho biết, không giống như bây giờ, Mả Lạng của 20 năm trước, cứ 10 người thì có 9 người nghiện, có nhà 3-4 người nghiện. Người phê thuốc nằm ngổn ngang ngoài đường. Người chết vì sốc thuốc liên tục xảy ra.
Hiện nay, những người sống ở Mả Lạng rất thân thiện, hàng xóm có thể qua lại, trò chuyện với nhau. Ảnh: Thảo Nguyên. ‘Con trai út của tôi cũng bị nghiện. Nó mất nay đã mười mấy năm rồi’, mắt bà Khuyên đỏ au khi nhớ lại kỷ niệm buồn của gia đình.
Im lặng hồi lâu, cụ bà mới cho biết, những năm đó, các gia đình chân chính như nhà bà ai cũng muốn trình báo những bức xúc của mình nhưng không dám. Bà sợ bị trả thù, sợ cả nhà bị ảnh hưởng.
‘Lúc đó, chúng tôi không tin ai cả. Nhà lúc nào cũng đóng cửa, không dám nói chuyện với hàng xóm. Chỉ cần mình nói không khéo là có người đến đe dọa’, bà Khuyên nhớ lại.
Thiếu tá Nam cho biết, khoảng năm 1999, cơn bão hàng trắng bắt đầu xuất hiện ở Sài Gòn. Các con nghiện chuyển từ hàng đen sang dùng hàng trắng. Việc buôn bán lợi nhuận cao, vì thế 90% giới giang hồ ở Mả Lạng chuyển sang bán hàng trắng. Các tệ nạn như: mại dâm, cướp giật, đòi nợ thuê, trộm cắp… giảm dần.
‘Người có tiền thì nhập hàng nhiều về làm đại lý. Người ít vốn thì lấy hàng đi bán lẻ cho các con nghiện. Mỗi một lô ở Mả Lạng đều có một trùm sỉ, vì thế, nơi này thành chợ bán lẻ ma túy’, thiếu tá Nam nói.
Thiếu tá Nam cho biết, trước đây, các con hẻm ở Mả Lạng rất lầy lội, dơ bẩn, bây giờ đã được láng bằng xi măng, sạch sẽ, có gắn camera theo dõi. Ảnh: Thảo Nguyên. Anh Nam cho biết, để che đậy việc làm của mình, các đại ca giang hồ đề ra quy định, không được làm bất cứ việc gì gây chú ý. Nếu muốn làm việc gì thì phải đi ra ngoài.
‘Nhìn bên ngoài, Mả Lạng lúc đó rất yên bình. Người trong xóm đi làm từ thiện rất nhiều nhưng bên trong vô cùng phức tạp. Người dân thấy việc bất bình, nhưng sống theo kiểu ‘sống chết mặc bay’. Họ không tin bất cứ ai. Họ sợ, trình báo sẽ bị đe dọa, đánh đập’, thiếu tá Nam cho biết.
Tháng 10/2001, thiếu tá Nam được phân về làm công an khu vực Mả Lạng. Ngày đầu tiên đến nhận địa bàn, anh thấy nơi đây như một cái hang động.
‘Tôi vừa bước vào, một thanh niên đang phê thuốc, nằm vật ra đường, nước miếng cứ trào ra. Đường lầy lội, nhỏ hẹp. Nhà lụp xụp, mái tôn. Quần áo treo khắp nơi. Đèn đường không có. Người đông như một cái chợ. Người cởi trần, xăm trổ. Người nhìn chằm chằm. Mùi hôi của rác thải, quần áo phơi lâu ngày không khô của những con nghiện xộc lên, hôi hám’, thiếu tá Nam nhớ lại ấn tượng đầu tiên khi đến Mả Lạng.
Được trung tá Lê Văn Thoại - người có nhiều năm làm công an khu vực ở Mả Lạng mô tả tình hình, hướng dẫn cho đường đi nước bước là làm sao đừng để mua chuộc và bị đánh hội đồng, cũng như đồng hành cùng người dân, thiếu tá Nam thêm quyết tâm.
‘Tôi được bố mẹ cho đi học võ từ năm 8 tuổi. Ước mơ của tôi lúc đó là lớn lên sẽ được làm cảnh sát điều tra, nhưng khi đi học, tôi lại học cảnh sát khu vực. Được giao địa bàn này là đúng nguyện vọng của tôi rồi’, thiếu tá Nam nói.
Vì diện tích nhà hẹp, các hộ gia đình trong xóm đều để xe ở ngoài ngõ cả đêm lẫn ngày. Ảnh: Thảo Nguyên. Tuổi 20, lại là con nhà võ, anh Nam không sợ bị đánh, bị trả thù và bị mua chuộc, điều anh sợ là lòng tin của người dân trong xóm lúc đó với công an.
‘Khó khăn lớn nhất lúc đó là người dân ở đây bị mất lòng tin ở công an. Bởi, khi thấy chuyện bất bình, họ báo không thấy công an đến. Các đối tượng thì thường xuyên tuyên truyền ngược. Chúng rêu rao: ‘thằng đó, tao mua được rồi’. Thế nên, người dân thấy mình họ lánh’, vị thiếu tá năm nay 38 tuổi nói.
Mục tiêu đầu tiên anh đặt ra là, làm sao để tất cả mọi người ở Mả Lạng phải tin mình. Anh tìm xem các bộ phim hành động, đọc truyện trinh thám, Tam quốc diễn nghĩa và các tài liệu mình được học ở trường để tìm phương pháp giải quyết tình thế.
Sau tất cả các cách vạch ra, anh chọn cách kết bạn với tất cả mọi người trong xóm. Đó là, anh đi đến từng nhà, nói chuyện với từng người để có thể nhớ mặt từng người một.
‘Lúc đó, không có cách nào bằng cách đổ mồ hôi như vậy. Mình phải chứng minh cho người dân thấy, mình bám đất, bám dân như thế nào, từ đó, họ mới tin tưởng và hợp tác với mình’, anh Nam nói.
Bà Nguyễn Thị Hoàng cho biết, mỗi dịp Tết, anh Nam thường xuống Mả Lạng chơi, mừng tuổi cho người già, trẻ em trong xóm. Ảnh: Thảo Nguyên. Đến hôm nay, bà Nguyễn Thị Hoàng vẫn còn nhớ hình ảnh anh Nam mặc đồ cảnh sát, đi đến từng nhà hỏi về việc kê khai nhân khẩu từng hộ trong xóm từ 18 năm trước.
‘Chú ấy đi công khai, nói oang oang cho mọi người cùng nghe. Đến nhà tôi chú ấy hỏi, số chứng minh của cô là bao nhiêu. Qua nhà bên cạnh, chú hỏi, nhà này có bao nhiêu người, các thành viên làm nghề gì.
Chú ấy đi đến đâu là ồn ào đến đó. Ngày nào chú ấy cũng đi. Mỗi hôm 6-7 nhà. Không những thế, chú còn quan tâm từng người một, nói chuyện rất lịch sự’, người phụ nữ sinh năm 1958 nói.
Vị Phó trưởng công an phường Nguyễn Cư Trinh cho biết, vốn dĩ anh làm việc ồn ào, công khai để mọi người cùng biết là vì anh sợ, nếu mình đi nhẹ nói khẽ thì những ông trùm ma túy sẽ tưởng anh được báo tin, khi anh đi khỏi người dân sẽ bị đánh.
‘Tôi làm vậy để người ta nghĩ tôi đang làm công việc kê khai nhân khẩu bình thường. Một phần, cũng để các đối tượng không bán được hàng và mình được tiếp xúc, gây ấn tượng từ từ với người dân’, vị thiếu tá công an nói.
Sau hơn một năm kiên trì bám địa bàn anh Nam mới lấy được niềm tin của người dân trong xóm. Thế nhưng, anh đã phải trả giá. Đó là, anh nhiều lần bị đánh hội đồng. Chiếc xe dream tàu của anh liên tục bị kẻ thù dùng xe phân phối lớn đâm vào, hoặc dùng gậy, đá đập cho bể, thay lốp liên tục.
‘Xe hư thì đi sửa. Bị đánh, nhưng tôi không bị thương. Quan trọng hơn, tôi đã làm được bước đầu là có được niềm tin của người dân với mình’, anh Nam nói.
(Còn nữa)
'Xóm giang hồ' Sài Gòn: Vợ bán dâm trên gác, chồng ngồi trước cửa canh chừng
Nếu như trước đây, xóm Mả Lạng nổi tiếng về các tệ nạn xã hội của TP.HCM thì nay từng con hẻm đã ‘thay da đổi thịt’.
" alt="'Xóm giang hồ' Sài Gòn: Bước vào ngõ, người phê thuốc nằm vật giữa đường" />Chị Dung sinh ra và lớn lên tại xã Tiên Ngọc (Tiên Phước, Quảng Nam). Mong mỏi được làm việc gần tỉnh nhà, năm 2009, chị về TP Đà Nẵng làm kế toán cho một công ty may và làm quen với cách bán hàng tại đây. Làm được một thời gian, chị Dung bén duyên với chồng mình. Hai người cưới nhau sau đó 1 năm.
Chị tiếp tục xin làm kế toán trong một công ty thiết kế website, chị cũng xin sếp của mình làm thêm sale để kiếm thêm thu nhập. Ở đây, chị học được thêm cách quảng cáo trên Google, Facebook…
Khởi nghiệp bằng 1,5 triệu đồng
Năm 2013, chị Dung đón nhận tin vui khi mang thai: “Vì ốm nghén nên tôi ở nhà để dưỡng thai, ông xã sửa máy in, bốc vác để nuôi vợ.
Đầu 2014, tôi sinh con trai đầu lòng. Giai đoạn này cuộc sống rất khó khăn nên tôi bắt đầu tập tành làm quen với công việc kinh doanh online. Tôi nhập các mặt hàng dầu dừa, xà bông để bán với số vốn vỏn vẹn 1,5 triệu đồng. Hàng nhập về tôi trưng bày trong chiếc tủ kính cũ xin của cô chủ trọ”, chị Dung bồi hồi nhớ lại.
Một số quả nhàu tươi để nấu chiết xuất Chị tiếp lời: “Thời gian đó tôi cũng không có cái bàn để làm việc, ông xã lấy băng keo quấn chiếc ghế gãy chủ trọ để lại để làm bàn, chiếc ghế thấp hơn để làm ghế”, chị cười kể.
Sự cố gắng của chị đã được đền đáp khi vào năm 2015, một cửa hàng tại sân bay đã ký hợp đồng với chị về các sản phẩm son, dầu dừa làm bằng tay để bán cho du khách.
Năm 2016, chị thuê một kiot nhỏ 4m2 trên đường Nguyễn Thái Học để bán đèn, tinh dầu, xà bông… Tại đây, nhiều khách Hàn Quốc ghé qua kiot quan tâm nhiều đến quả nhàu, từ đó chị làm quen dần với loại dược liệu này.
Một số quả được ủ enzyme lấy nước lên men làm mặt nạ, tinh chất dưỡng da mụn. “Tìm hiểu mới thấy quả này có nhiều công dụng như hỗ trợ về xương khớp, dạ dày… nhưng ít người tiếp cận, tôi quyết định thay đổi hướng đi”, chị Dung bộc bạch.
Lúc đó vào khoảng năm 2017, chị nhập từ Hàn Quốc về để bán vì chưa đủ điều kiện để tự sản xuất. Thấy mặt hàng này tự nhiên, được nhiều người ưa chuộng, chị quyết tâm nhập quả nhàu khô miền Tây về tự sản xuất các mặt hàng thực phẩm như bột, trà, viên… Đồng thời chị cũng tự trồng và liên kết với hộ dân ở Đại Lộc (Quảng Nam) để trồng thêm cây nhàu.
Doanh thu hàng tỉ đồng mỗi năm
Sau thời gian sản xuất các mặt hàng thực phẩm từ quả nhàu, chị Dung tiếp tục tìm tòi và sản xuất mỹ phẩm từ quả nhàu như: nước xịt khoáng, mặt nạ, kem dưỡng, dầu gội đầu…
Kho nguyên liệu của chị Dung “Một số quả nhàu tươi để nấu chiết xuất, một số ủ enzim lấy nước lên men làm mặt nạ, tinh chất dưỡng da mụn, một số được sấy khô để kết hợp với các loại dược liệu địa phương khác để nấu dầu gội đầu, vệ sinh nam, nữ…”, chị Dung giải thích.
Mỗi sản phẩm có giá trị khác nhau, dao động từ 135.000-250.000 đồng. Doanh thu của chị hàng năm ước đạt 4 tỉ đồng, lợi nhuận hàng năm 400 triệu.
Hiện chị có thêm 11 người làm cùng, mức lương trung bình 7 - 8 triệu mỗi người.
Quả nhàu ủ enzyme làm mặt nạ Cùng với việc phát triển cây nhàu, chị đã nghiên cứu và tạo ra nhiều sản phẩm chăm sóc cá nhân từ các loại dược liệu như tía tô, ngải cứu, đinh lăng, bạc hà…
Chị Dung còn đang cùng một nhóm bạn nuôi dưỡng, bảo trợ cho hơn 100 em mồ côi bố mẹ trong các đợt bão lũ hoặc bệnh tật, tai nạn cho đến khi trưởng thành. Mỗi tháng, mỗi bạn sẽ nhận được 1,5-1,8 triệu đến năm 18 tuổi. Chị Dung nhận làm mẹ nuôi cho 6 trẻ ở quê chị.
Quả nhàu được sấy khô Nhắc đến tương lai, chị Dung mong muốn đóng góp nhiều vào quỹ để mỗi ngày nuôi dưỡng thêm nhiều hơn những em bé mồ côi được ăn học đến khi trưởng thành.
Chị tiếp lời: “Ước muốn tiếp theo sẽ người dân địa phương tạo được công ăn việc làm, sinh kế bền vững cho người nông dân”, chị tâm sự.
Công Sáng
" alt="Hành trình từ ô sin đến người có doanh thu hàng tỉ đồng của 8X Quảng Nam" />GS. TS Nguyễn Hữu Dũng, Chủ tịch Hiệp hội Nuôi biển Việt Nam (Ảnh: Nguyễn Vy).
"Khó khăn đầu tiên chính là thiếu quy hoạch. Hiện nay, chưa có quy hoạch cụ thể cho nghề nuôi biển, dẫn đến khó khăn trong việc giao khu vực nuôi lâu dài cho tổ chức và cá nhân.
Tiếp đó, các thủ tục pháp lý về giao khu vực biển còn rườm rà, dẫn đến việc triển khai chậm và chưa hiệu quả. Một ví dụ điển hình là khi người dân chưa được giao biển, hay còn gọi là chưa có "sổ xanh", thì làm sao vay vốn đầu tư được?", ông Dũng nói.
Chủ tịch Hiệp hội Nuôi biển Việt Nam chỉ ra rằng nghề nuôi biển ngày nay còn thiếu tiêu chuẩn và quy chuẩn kỹ thuật. Ngoài ra, trong nước vẫn còn thiếu các chương trình và tổ chức đào tạo nhân lực nuôi biển.
Ông đánh giá rằng 99,99% mô hình nuôi biển tại Việt Nam là nhỏ lẻ, manh mún với quy mô hộ gia đình. Bên cạnh đó, người dân còn sử dụng công nghệ lạc hậu, tiềm ẩn nhiều rủi ro cho người nuôi và cả môi trường.
GS. TS Nguyễn Hữu Dũng nhấn mạnh rằng Việt Nam vẫn chưa có thủ tục và cơ quan chịu trách nhiệm đăng kiểm cơ sở nuôi biển, gây thiếu an toàn trong hoạt động. Đồng thời, người nuôi biển cũng chưa được tiếp cận với các chính sách bảo hiểm, làm tăng rủi ro khi có sự cố thiên tai hoặc dịch bệnh.
"Các chính sách hỗ trợ phát triển chưa có, nguồn tín dụng để đầu tư nuôi biển công nghiệp cũng thiếu. Những thách thức này đòi hỏi sự phối hợp đồng bộ giữa các cơ quan chức năng và cộng đồng người nuôi để phát triển nghề nuôi biển bền vững và hiện đại", GS. TS Nguyễn Hữu Dũng chia sẻ.
Chủ tịch Hiệp hội Nuôi biển Việt Nam cho rằng, chỉ cần giải quyết một trong những vướng mắc trên, tiềm lực nghề nuôi biển mang lại sẽ rất lớn, người dân sẽ ồ ạt đầu tư cho lĩnh vực này.
"Thực tế, ngày nay tổng sản lượng thủy sản của cả nước chỉ đạt khoảng 8 triệu tấn/năm. Nếu phát triển tốt tiềm năng, tháo gỡ được vướng mắc thì với trình độ công nghệ ngày nay, chỉ riêng nuôi cá biển, Việt Nam có thể đạt 10 triệu tấn/năm. Cá biển tươi có thể bán với giá 5 USD/kg, cá chế biến có giá 7-8 USD/kg. Từ đó, nguồn thu của nghề nuôi biển có thể đạt hàng tỷ USD/năm là chuyện bình thường", GS. TS Nguyễn Hữu Dũng nói.
Chú trọng đào tạo nguồn nhân lực nuôi biển
Bà Bùi Thị Ninh, Phó Giám đốc Liên đoàn Thương mại và Công nghiệp Việt Nam Chi nhánh khu vực TPHCM (VCCI - HCM) cho hay, đơn vị cũng đã có nhiều động thái nhằm góp phần từng bước tháo gỡ một trong những vướng mắc mà chuyên gia đưa ra.
Chuyên gia nhấn mạnh rằng ngành nuôi biển có thể đem lại doanh thu "khủng" nếu vượt qua được những vướng mắc (Ảnh: Nguyễn Vy).
Từ năm 2019, với sự hỗ trợ kỹ thuật của Liên đoàn Giới chủ Na Uy (NHO), VCCI - HCM đã phối hợp với Hiệp hội Nuôi biển Việt Nam, cùng các chuyên gia trong lĩnh vực nuôi biển, triển khai chương trình phát triển kỹ năng cho ngành.
Sau 5 năm triển khai, chương trình đã xây dựng thành công một bộ tiêu chuẩn kỹ năng nghề và chương trình đào tạo ngắn hạn cho nghề nuôi biển công nghiệp Việt Nam.
Tham gia trực tiếp vào công tác nghiên cứu cho chương trình, ông Nguyễn Quang Việt, Cục trưởng Cục Kiểm định chất lượng giáo dục nghề nghiệp, Tổng cục giáo dục nghề nghiệp (Bộ LĐ-TB&XH), cho hay nội dung của bộ tiêu chuẩn kỹ năng nghề sẽ bao gồm quy trình, phương pháp, bộ công cụ và thực tiễn triển khai, là nguồn tham khảo rất tốt cho các trường.
"Các cơ sở đào tạo hiện nay có quyền tự chủ trong việc xây dựng chương trình đào tạo cho nên việc chuẩn hóa, cập nhật chương trình đào tạo phụ thuộc hoàn toàn vào trường và rất cần các nguồn tài liệu tham khảo. Đây là cách tiếp cận vừa định hướng cho tương lai, vừa bám sát thực tế", ông Việt nói.
Ông Hoàng Ngọc Bình, đại diện Công ty TNHH Thủy sản Australis Việt Nam, cho hay doanh nghiệp của ông chuyên sản xuất, chế biến và xuất khẩu cá chẽm, với sản lượng hàng năm đạt trên 10.000 tấn.
Đơn vị đang thực hiện dự án nuôi trồng thủy sản thông tin tại khu vực vịnh Vân Phong, với định hướng mở rộng quy mô nuôi biển theo hướng công nghiệp và đưa lồng bè vùng biển hở, xa bờ.
"Ngoài việc đầu tư cơ sở vật chất, khoa học công nghệ, một trong những sự chuẩn bị cần thiết trong tương lai là chú trọng vào phát triển nguồn nhân lực có kỹ năng thực hành tốt, trình độ chuyên môn cao, để có thể đáp ứng được những nhu cầu của thực tiễn. Điều này không chỉ giúp các doanh nghiệp nâng cao năng suất và chất lượng nuôi trồng mà còn đảm bảo an toàn trong quá trình sản xuất, bảo vệ môi trường biển", đại diện doanh nghiệp chia sẻ.
" alt="Lý do nghề "nuôi biển" chưa thể hốt bạc" />
- ·Nhận định, soi kèo Sheffield United vs Leeds United, 3h00 ngày 25/2: Cuộc chiến ngôi đầu
- ·Bất ngờ về nhóm người vô gia cư nhận quà từ thiện trên phố đêm Hà Nội
- ·Kỳ lạ nhiều showroom bán siêu xe biếu tặng trống trơn
- ·Audi Việt Nam triệu hồi hơn 300 xe Q5 vì lỗi túi khí trên vô lăng
- ·Nhận định, soi kèo Kelantan DN vs Kuching City, 20h00 ngày 26/2: Khó thắng đậm
- ·Biên đạo múa 28 năm đắm đuối với nghệ thuật truyền thống
- ·Bắt 2 viên chức chi nhánh văn phòng đăng ký đất đai ở Bến Tre
- ·Mẹ chồng nàng dâu tập 381: Con dâu giảng viên gặp mẹ chồng chỉ nói lời khen
- ·Nhận định, soi kèo Novi Pazar vs Backa Topola, 22h30 ngày 24/2: Trở lại top 8
- ·MC Thanh Vân Hugo chia sẻ 'Khi đã yêu, tôi nồng nàn và mãnh liệt'